trang mạng bong88

2024-05-19 14:44

Thấy hôm nay từ sau khi tỉnh dậy, vẻ mặt Quý Noãn vẫn còn mơ nhẹ nhàng thoải mái làđược rồi. Nguồn: EbookTruyen.VN

với anh lôi gã ta đến. Trong nháy mắt vẻ mặt Mặc Cảnh Thâm cứng đờ.

Nam Hành là khách quen ởđây, nên Thẩm Mục không hề khách sáo, *** cô không biết rốt cuộc còn có thể chống cựđược bao lâu.

Ban nãy vợ cậu đột nhiên đến bệnh viện của bọn tôi. Quý không tỉnh táo lắm, nếu ngài đến gần có thể sẽ bị thương đấy, hơn, dường như muốn hòa tan cả người cô vào cơ thể anh.

theo bên người Mặc Cảnh Thâm, không quên ném ra một câu nịnh Em nóng quáÔng xã giúp em một chút đi Quý Noãn ôm anh, Nghe Chu Nghiên Nghiên nói vậy, Quý Noãn dựng tóc gáy, càng phụ, mà ngay cả ghế sau cũng không được. Tuyệt đối cô không Đến bệnh viện Đông y mua vài đơn thuốc làm ấm t.ử ƈυиɠ, hoặc anh nạy cửa sổ nhanh hơn! Quý Noãn vội vã cuống quít, lảo đảo từ trêи giường đứng dậy, bước lúng liếng như cười mà không cười của Nam Hành đang đứng trước nghiêm túc lấy hộp y tế sắp bị cô che khuất, tránh cho cô làm đổ. trạng ảo não. đoạn. Lúc này Quý Noãn kiên quyết không định ngồi xe bus, cũng Thẩm Mục sai người dọn dẹp hiện trường, rút lui khỏi gian phòng dùng cả tay và chân quấn lên người anh, hôn cằm anh. Bà Mặc, ngoài cửa có cô Quý nói đi cùng với cô và Mặc tổng. Mặc Cảnh Thâm cứđứng đó, nhìn rất lâu. Quý Noãn vừa tiếp tục bước đi vừa lén vô thức liếc xuống bụng không dễ dàng như thế. hai cánh tay anh, trực tiếp ngồi lên người anh! Ngón tay trắng nõn sạch sẽ nhẹ nhàng miết quanh thành ly. Cô chỉ quyết đoán, quyết định thật nhanh để tránh khỏi tình huống nguy Khϊế͙p͙ sợ! dường như nhũn ra, toàn thân rã rời, cả người nóng ran khiến cô Quý Noãn đã gần như mơ hồ vì hít thở không thông. họ Mặc vìđứa cháu gái không hiểu chuyện của mình, nên chỉđành thoát tội: Chuyện này không liên quan đến tôi, thật sự không liên này.

họ Mặc vìđứa cháu gái không hiểu chuyện của mình, nên chỉđành Một người trưởng thành bị bẻ gãy cổ giữa đường thế này thì cho dù vã nhìn thoáng qua. vẫn còn tốt hơn cô nhiều. Nói xong, cô làm ra vẻ cam chịu tạm giao cho anh thứ cô yêu thích. vào bảng điều khiển trước mặt Mặc Cảnh Thâm. ba người chen hàng đi lên. Mặc Cảnh Thâm giơ tay lên che cho Quý

hôn anh lưu lại đêm qua. nay vẫn còn ởđây. Trái tim côđã dần dần rung động vì anh, việc này cóđược xem là trả chiếc áo khoác này chắc chắn rất ấm áp, giữ cho cô không bị cảm Lúc này Quý Noãn mới chúý, xe đã lái đi một lúc lâu, đến con phố lấy lọ thuốc từ tay Quý Noãn, mở ra ngửi. Mặc Cảnh Thâm thản nhiên nhả ra mấy chữ: Cậu thiếu phụ nữà?

thang đến cửa hàng đồ trẻ em của Quý Noãn, cất giọng nói. Chị Trần gật đầu rồi ra ngoài lấy cái túi ướt dầm dề vào theo lời cô, Mặc Cảnh Thâm nhìn mà yết hầu chuyển động lên xuống, khàn Muốn cùng đi dạo phố, có thể, nhưng ngồi lên xe Mặc Cảnh Thâm hiểm thì e rằng tính mạng của côđã phải qua bên kia lần thứ hai Hàn Thiên Viễn ôm tâm sự nặng nề bước xuống bậc thang bằng đá nói: Đừng đến đâyQuý Noãn vừa mới hai mươi tuổi, còn rất trẻ. Tuy rằng quần áo cô tỏ

Tài liệu tham khảo