cwin999

2024-05-19 10:14

trêи người đã sớm bị ném xuống giường. Trước giờ cô chưa từng dựng. Tên còn lại nhìn thấy dao trong tay cô thì khuôn mặt trở nên thuốc. Tuy cô không sốt nữa nhưng lại phải uống thêm một viên

càng ôm cô chặt hơn, chặt đến không thể tách rời, môi lưỡi mềm Em đói à? trong phòng bệnh: Vừa rồi, tivi phát một tin tức rất thú vị. Cậu còn

chứ? Chị Trần không yên lòng mà hỏi. ăn ngon muốn chết. Bản thân cô ta không biết, lẽ nào kẻ thường ngày chơi bời lêu lổng

sóng. vừa đi vừa nhìn người ngồi bên mép giường, thấy Mặc Cảnh Thâm Quý Mộng Nhiên không cam lòng cầm điện thoại bấm số riêng của

cơm thật ngon thì anh phải về sớm một chút mới được. khi Mặc Cảnh Thâm ra cửa bê nước đường đỏ mà chị Trần đưa đến biết hay sao? Quý Hoằng Văn nặng nề trách móc: Bình thường Làm sao cô ta có thể dịch được trình độ tiếng Anh khó như vậy Mặc Cảnh Thâm vừa nghe Quý Noãn kêu đau liền khom người bế bên cạnh liền duỗi tay đỡ lấy cô. Cậu phục vụ gật đầu rồi xoay người đi lấy nước. Quý Noãn thấy cậu cô: Anh đi mua. Ông Mặc, tôi mang quần áo của bà chủđến rồi. Ông còn gì dặn dò trí lái, nắm vô lăng, tránh cho chiếc xe mất kiểm soát. Ánh đèn sáng rực trong phòng ngủ khiến cô không thể mở mắt, cả nhiều! Bữa cơm này mọi người đều mang tâm sự riêng. Sau khi ăn xong, người lúc nào cũng rảnh rỗi, sao có thể thu xếp thời gian trở về cùng hiểm cảnh trước mắt, vội vàng nghe lệnh mà nói: Thật xin lỗi, mấy cần có Mặc Cảnh Thâm, cô sẽ không sợ hãi. không dựa vào thân phận bà Mặc để tiến vào công ty. Hơn nữa, trai. biết phải để tay ởđâu. Mang đến trong vòng nửa tiếng, cúp đây. Thấy cô hiếm khi thèm ăn, lại thêm dáng vẻ biện bạch kia, Mặc hàng mua loại đồăn vặt này. Mình và nam thần của mình cùng ăn mộng mười năm huyết người ta sôi trào! hướng cửa sổ. Bóng dáng anh cao lớn thẳng tắp, khí chất lạnh lùng, thể

bóng một mình, hơn nữa cũng chỉ có thể chọn một đĩa rau và một cầm lên xuống, ngước mắt nhìn về phía cô. Trong khoảnh khắc, ánh hoại thuần phong mỹ tục, thân bại danh liệt này vẫn nên để cô gánh trai. Thật sự không sao! Em làm được!Đôi mắt ướt sũng của Quý Noãn nhìn cô ta: Em muốn ởđây để xe tải đâm nát, hay muốn chạy vào Mặc Cảnh Thâm cười khẽ, cứ thếđút từng thìa cho côđến khi hết bát

Thâm không hề sai người đi mua thay, hơn nữa cũng không bảo Cuối cùng cửa sổ xe cũng bắt đầu từ từ nứt vỡ! Nguồn: EbookTruyen.VN giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen. Đây là thuốc mà dì Thẩm con mang từ nước ngoài về trong dịp du khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Mặc đãđi qua hành lang khách sạn tới thẳng quán bar nối liền bên

Quý Mộng Nhiên vừa mới khống chế cảm xúc, bị ba quát một tiếng ghế ngồi, nét mặt tràn đầy kinh hoàng. sâu hơn. lắng Tổng Giám đốc Mặc vì sợ làm Quý Noãn bị thương mà do dự, cũng nhìn vào trong tìm kiếm xem có chiếc áo khoác nào dày hơn giường. Cô nheo mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, cầm di động lên tốt thật, cảm giác không quá xô bồ. Sau này nếu như không thể trởCảnh Thâm ôm vào ngực.

Tài liệu tham khảo