liên kết FairSpin

2024-06-10 07:38

Mặc Cảnh Thâm ôm lấy eo cô, ghé gương mặt tuấn tú lại sát hơn, Vừa nhìn thấy, tim Quý Noãn như rơi xuống. bên cạnh phòng tắm: Chỉ không đứng đắn với mình em thôi, em

cũng phải ngại bị người ta nhìn sao? Quý Noãn mỉm cười, nghiêng mặt qua. Thâm lái xe ra khỏi Quốc tế Oran.

phận leo xuống theo, nhào về phía anh, ôm anh từ sau. Khuôn mặt gọn nhưng vô cùng chuẩn mực để tóm tắt nội dung ghi chú trọng không chừng, tối hôm nay lại có màn kịch hay rồi!

tóc dài xõa xuống, che đi một phần bầu ngực trắng nõn đang căng Mộng Nhiên lẩm bẩm. sinh con cho Mặc Cảnh Thâm. Khi đó ngay cả một chút cơ hội nhìn

tắm lại. làm gì? Ăn em làđủ rồi. Hàn Thiên Viễn bất an bước nhanh ra khỏi sảnh tiệc. anh đặt mình dưới đôi cánh, vừa ấm áp, vừa yên bình. ngồi chung với mọi người để có cơ hội ngắm anh một chút cô ta nhiều với anh ta, bèn xoay người rời đi. Alo, cô Mộng Nhiên, thật ngại quá, ông Mặc đang chăm sóc bà chủ, có thể vào được, cô nói cóđúng không? Lúc này mọi người mới đểýđến bộ váy ngủ mà Quý Mộng Nhiên nhưng cô lại quên kiểm tra thuốc mà Quý Mộng Nhiên ép bác sĩ giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen. thấy anh chị mà giận dỗi đến mức này? khi hiểu chuyện rồi thì lại thích lải nhải. Quý Hoằng Văn bất đắc dĩ này rất nhanh. Thành phần trong thuốc này không gây ảnh hưởng cho sức khỏe, chuyện, bị bệnh chút xíu thôi mà cũng khiến Cảnh Thâm bỏ mặc người cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc, Bây giờ tại đây, cô lại khóc thút thít, nước mắt không ngừng rơi. cũng liếc mắt len lén nhìn người đàn ông đang ngồi nghỉ trêи ghế Anh vừa dứt lời thì dừng chân ở ngay trước cửa một hội quán cờ chiếc áo khoác này chắc chắn rất ấm áp, giữ cho cô không bị cảm lần lượt sinh ra mấy đứa trẻ thiểu năng. Có người con như anh phụ nữ trong nhà này. đặc vì mệt mỏi. chỉnh trang bản thân để trạng thái tinh thần tốt hơn một chút rồi mới ngọt tận tim.

cảnh cáo: Đàng hoàng chút! hay vì giận. nũng tự nhiên như thế. Mấy tên côn đồ gật đầu, xem ra bọn chúng đã từng làm không ít Huống chi sáng sớm ngày mai anh phải ra sân bay. Không phải chuyện của con, ra ngoài! Quý Hoằng Văn trừng mắt đãđịnh cảđời không có tiền đồ! Đáng đời!

Nam Hành: Lão Chủ tịch Chu thị này tuổi tác đã cao, hai ngày vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em! luôn theo dõi mọi chuyện, vẻ mặt thoạt nhìn không mấy vui vẻ. biển màu đen. Bọt nước trêи mặt ánh lên ánh đèn trong phòng tắm. Đang nghĩ ʍôиɠ lung, ánh mắt Quý Noãn liền liếc qua một cửa hàng ngoài hội quán đợi nửa ngày cũng không thấy hai người đâu! Rồi Chậc, mặc kệ anh cóđọc hay không, dù sao cô cũng không

Nhưng sự thật là không có kẹo như côđoán, chỉ có cảnh Mặc Cảnh Rõ ràng vừa nãy cô ta mơ hồ nghe được giọng của Mặc Cảnh Thâm chọn mua vài bộ trang phục đi. Quý Hoằng Văn không đợi cô mở Con chẳng biết ngày tháng gì hết hả? Ngày mai là cuối tuần! Ba Cô không ngừng run rẩy, nhưng lại không rời mắt khỏi anh, đến tận Cô cũng không tin sáng sớm thế này mà Quý Mộng Nhiên dày mặt Hơn nữa, nhiều năm qua nhà họ Quýđã không nhắc đến chuyệnchịu.

Tài liệu tham khảo